Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ 2014

Tôi đã vào tù hồi 5 tuổi như thế nào

Dự là viết bài này từ hồi Tháng 1.2014, mà lần lữa mãi, giờ tôi mới có dịp quay trở lại tuổi thơ và hoàn thành nốt 'câu chuyện dang dở' này của mình. Mẹ tôi từng nói rằng, nếu tôi đi xem bói mà ông thầy phán rằng: 'cuộc đời con bé này sẽ vào tù 1 lần' thì có lẽ tôi sẽ thở phào nhẹ nhõm vì tôi đã từng vào tù hồi 5 tuổi. Với một đứa trẻ 5 tuổi thì có thể nhớ được những gì? Những ký ức quá sâu đậm về một khoảng thời gian không bình lặng có lẽ vẫn mãi theo tôi tới già. Với ba mẹ tôi, có thể có nhiều cảm xúc trái chiều khi nghĩ về thời kỳ đó, nhưng với tôi, đó là cảm xúc 'phấn khích' về 1 thời tuổi trẻ 'hoành tráng' của mình mà không phải đứa trẻ nào cũng có được. Ở một góc độ nào đó, tôi nghĩ nó cũng tạo nên nét cá tính của mình. Tôi không nhớ công tác chuẩn bị của bố mẹ để đi vượt biên năm 1988 như thế nào, tôi chỉ nhớ có 1 khoảng thời gian ở Trà Cổ, được xem người ta làm 'thịt' con cá đuối cạnh giếng, ngủ trên chiếc chiếu đầy ruồi bâu, ở gia đì...

Hình dung

Hình dung của bạn về 1 gia đình hạnh phúc trước khi có người yêu? Trước khi lập gia đình? Và sau khi lập gia đình 5-7 năm có khác nhau nhiều không? Có lẽ tùy từng giai đoạn mà khi bạn đang yêu người như thế nào thì bạn sẽ hình dung về 1 gia đình hạnh phúc như thế ấy. Hồi còn là SV, tôi hình dung về người bạn đời sẽ hơn tôi 'một cái đầu', là người tôi sẽ dựa vào như thuyền theo lái. Là người sẽ 'vào bếp' cùng tôi, dù tôi sẽ là người làm chính, cùng nhau ăn cơm bữa cơm gia đình vui vẻ, giống như truyền thống của gia đình đẻ của tôi, mọi người sẽ ăn cơm và cười nói với nhau suốt bữa cơm, rồi sau đó đợi nhau ăn xong mâm cơm, đợi nhau ăn xong hoa quả lát xê và cùng nhau uống nước. Buổi tối sẽ cùng nhau xem phim và lại tiếp tục rôm rả như vậy cho tới khi đi ngủ... Góc nhìn về người bạn đời của tôi thay đổi khi tôi vào môi trường học MBA tại HSB. Tại một nơi mà tinh thần khởi nghiệp được 'ca ngợi' và lẽ dĩ nhiên những người làm doanh nhân họ cần có những phẩm ch...

Hãy thể hiện cảm xúc ngay khi có thể

Mặc dù những người bạn thân của tôi luôn khen khả năng 'gây dựng mối quan hệ chân thành và sâu sắc' của tôi với họ. Họ nghĩ rằng tôi quan hệ xã hội rộng và không thể tin rằng tôi là người có thể 'lười' chăm sóc các mối quan hệ của mình. Sự thực thì tôi rất lười chăm sóc các mối quan hệ cũ và lâu lâu ít 'tương tác' với mình. Tôi đã đọc cuốn 'Đừng bao giờ đi ăn 1 mình' của Keith Ferrazzi và cũng hiểu nguyên tắc mà ông đưa ra, là nên thường xuyên, định kỳ quan tâm, thăm hỏi chân thành những mối quan hệ cũ. Để không phải bỗng nhiên một ngày đẹp trời bạn cần sự giúp đỡ của họ, bạn mới nhấc điện thoại nhờ. Như vậy vô duyên lắm. Biết là vậy, nhưng tôi vẫn 'lười'. Bù lại, tôi có 1 số nguyên tắc mà đã sử dụng từ hồi sinh viên, có thể đó là lý do phần nào vớt vát được 'khiếm khuyết của tôi'. Thứ nhất, trong tất cả các mối quan hệ của mình, dù thân sơ, nếu có ai đó cần sự trợ giúp của tôi, tôi sẽ hết lòng giúp đỡ trong khả năng của mình mà khô...

Tuổi 33- có quá muộn để làm lại?

Mọi thứ đều có liên quan hết Hồi còn tham gia BNI chapter warrior, có một câu nói được nhắc tới rất nhiều lần, đó là 'cách bạn làm một việc là cách bạn làm mọi việc'. Đó là khi tôi bị 'chỉ trích' về động tác vỗ tay hời hợt và thiếu lửa. Tôi chỉ rút kinh nghiệm về việc vỗ tay khí thế hơn cho những lần sau nhưng thực tình không mấy bận tâm câu nói đó. Với môn thể thao yêu thích của mình, bóng bàn, tôi cảm thấy thực sự bối rối và mất tập trung khi nghe những câu như 'em chơi chẳng có cảm xúc gì cả', 'sao không tấn công', 'phòng thủ mãi thì chỉ thế thôi', 'đừng bận tâm thắng thua'...Lúc đó tôi thấy chẳng còn là mình nữa, đánh như cái bóng của chính mình vậy. Có thể hên xui, nhờ phòng thủ dẻo dai mà tôi thắng được 1-2 trận, nhưng về lâu dài thì đúng là tôi đang đi thụt lùi khi cố 'níu' vào điểm mạnh 'mỏng manh' đó của mình mà không luyện tập những kỹ năng mới. Trong công việc thì sao, mặc dù luôn miệng nói rằng, BigShe.vn...

Từ khóa tuổi 30: Đam mê & tỉnh táo

Mình có hỏi 1 'ông anh' thành đạt (sn69) rằng theo anh thì độ tuổi 30 cần làm gì để không phải hối tiếc, để đến khi ngoài 40 không phải nói câu 'nếu mà'. Vòng vo câu chuyện một hồi vẫn chưa thấy câu trả lời, mình hỏi lại câu hỏi cũ và anh trả lời trong trầm ngâm rằng, mình đang sống ở độ tuổi đẹp nhất cuộc đời, độ tuổi đủ chín chắn để hiểu và cũng đủ thời gian để làm điều mình đam mê, hãy theo đuổi đam mê của mình. Mình 'chêm' vào câu 'kèm theo sự tỉnh táo nữa'. Ông anh nghĩ rằng 'sự tỉnh táo mình có thừa'. Vậy mà trước giờ, mình làm theo bản năng là chủ yếu. Có lẽ bởi những năm trước mình 'cứ lao đi' mà ít khi 'nhìn lại', có thể mình vẫn may mắn cứ tiến lên mà chưa nếm 'đủ thất bại' để dừng, hay mình đã không thành thật với bản thân để 'lấp liếm' những sai lầm và tiếp tục bước đi không suy xét. Thiên hạ lừa nhau đầy ra đấy, nhưng có lẽ chỉ đến khi bạn bị mắc lừa thì bài học mới thực sự ngấm, còn học từ kinh ...

Làm sao để có 'quota' giờ vàng chơi bóng bàn mỗi chiều?

Độ khoảng 2 năm trở lại đây, từ ngày gia nhập CLB Bóng Bàn An Lạc, sau giờ làm việc (đi đâu, làm gì, hẹn với ai) thì tôi cũng cố về nhà trước 6pm, vì đó là 'giờ vàng' trong ngày của tôi, giờ mà tôi và các thành viên khác (toàn là men) có thể thỏa sức oánh bóng bàn và hò hét, xả stress.  Tầm giờ đó các chị em phụ nữ còn đang 'tất tả' với nồi niêu soong chảo, bếp núc, và tắm rửa cho con cái thì tôi lại nhởn nhơ mặc quần sooc, áo thun, giầy thể thao và tung tẩy với cái vợt của mình ra phòng tập. Các chị em trong khu nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên lắm, xen vào đó một chút thắc mắc, một chút ghen tỵ. "Không hiểu loại phụ nữ gì mà có thể 'tự do vui vẻ' vào cái giờ này?" Trước hết, phải nói là tôi 'may mắn' được gia đình ủng hộ và tạo điều kiện tối đa cho việc tập thể thao để khỏe mạnh, giảm béo, bởi tôi 'quá béo'. Nên 'giờ thể thao' được xem là 1 trong những 'hạng mục' được ưu tiên trong ngày. Thứ hai, do việc sắ...

Loại phụ nữ gì mà chẳng có mùi mẽo gì?

9/10 lần bước chân ra khỏi nhà rồi, tôi mới sực nhớ ra là mình quên 'sài' nước hoa. 'Loại phụ nữ gì mà chẳng có mùi mẽo gì?' Đó là câu nói mà Ms. Hằng, cô giáo dạy vẽ thiết kế thời trang của tôi (Giám đốc Trung tâm DEC, www.dec.edu.vn) đã nói với tôi trong 1 buổi học 1 thầy 1 trò về các vấn đề liên quan tới thời trang ++ cách đây 3 năm. Mặc dù vậy, không phải lúc nào tôi cũng ý thức đầy đủ về chuyện 'mùi mẽo' này. Thực sự thì tôi thích không có mùi. Tôi vẫn còn rất ấn tượng về 1 loại bánh xà phòng tắm (nhớ mang máng tên là Ivory gì đó mà anh con bác ruột tôi, anh Thắng, mang về trong lần đầu tiên về thăm quê hương sau 18 năm định cư tại Mỹ) mà khi bạn tắm xong nhé, nó không có mùi 'thơm' của xà phòng, mà giữ lại nguyên mùi cơ thể của bạn. Lúc đó thì tôi chưa kịp hiểu mùi cơ thể là gì (chuyện cách đây 15 năm rồi), nhưng tôi không thích các thể loại nước hoa cho lắm. Đặc biệt là những loại nước hoa rẻ tiền được các bác 'cao to đen hôi' tận dụ...

Tôi chăm sóc 'mặt em' còn hơn 'cái mặt' mình

Hôm trước ngồi cafe, nghe các thành viên CLB BB An Lạc 'tám chuyện', loanh quanh 1 hồi rồi lan sang chủ đề chăm sóc 'vợt' như thế nào. Trước đây, với 2 em vợt cũ, mình chỉ sài đến nước 'lavie' thoa trên mặt vợt rồi lau lau, thế là đủ. A Cường Doãn thì thường sử dụng 'khăn ướt' để lau vợt, A Đinh Duy thì còn kinh dị hơn, mình nghe xong cười ngặt nghẽo nghĩ chuyện đâu đâu chẳng liên quan gì đến mình. Thế rồi, kể từ ngày sắm em Zhang Zike này, mình chắc cũng sắp khùng như vậy. Sau đây là phụ kiện để chăm sóc cho em ấy, sau mỗi lần đi chinh chiến về. 01 cuộn băng dính to, nếu sài sang hơn, thì mua luôn cái loại lăn dính bụi mà các bà các chị 'pro' hay dùng để lăn bụi cho áo vest, áo măng tô. Cơ mà tui tiết kiệm, chỉ sài loại rẻ tiền này thôi. 01 lọ nước rửa mặt vợt cao su chuyên dụng của Butterfly, em này thì hơi chát 1 tẹo (250K/1 hộp), mà em ấy phun bọt rất nhanh và nhiều, y như loại bọt sữa rửa mặt acnes tự tạo bọt sẵn ấy.  01 hộp bông tẩy t...