Chuyển đến nội dung chính

Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 3, 2014

Hãy thể hiện cảm xúc ngay khi có thể

Mặc dù những người bạn thân của tôi luôn khen khả năng 'gây dựng mối quan hệ chân thành và sâu sắc' của tôi với họ. Họ nghĩ rằng tôi quan hệ xã hội rộng và không thể tin rằng tôi là người có thể 'lười' chăm sóc các mối quan hệ của mình. Sự thực thì tôi rất lười chăm sóc các mối quan hệ cũ và lâu lâu ít 'tương tác' với mình. Tôi đã đọc cuốn 'Đừng bao giờ đi ăn 1 mình' của Keith Ferrazzi và cũng hiểu nguyên tắc mà ông đưa ra, là nên thường xuyên, định kỳ quan tâm, thăm hỏi chân thành những mối quan hệ cũ. Để không phải bỗng nhiên một ngày đẹp trời bạn cần sự giúp đỡ của họ, bạn mới nhấc điện thoại nhờ. Như vậy vô duyên lắm. Biết là vậy, nhưng tôi vẫn 'lười'. Bù lại, tôi có 1 số nguyên tắc mà đã sử dụng từ hồi sinh viên, có thể đó là lý do phần nào vớt vát được 'khiếm khuyết của tôi'. Thứ nhất, trong tất cả các mối quan hệ của mình, dù thân sơ, nếu có ai đó cần sự trợ giúp của tôi, tôi sẽ hết lòng giúp đỡ trong khả năng của mình mà khô...

Tuổi 33- có quá muộn để làm lại?

Mọi thứ đều có liên quan hết Hồi còn tham gia BNI chapter warrior, có một câu nói được nhắc tới rất nhiều lần, đó là 'cách bạn làm một việc là cách bạn làm mọi việc'. Đó là khi tôi bị 'chỉ trích' về động tác vỗ tay hời hợt và thiếu lửa. Tôi chỉ rút kinh nghiệm về việc vỗ tay khí thế hơn cho những lần sau nhưng thực tình không mấy bận tâm câu nói đó. Với môn thể thao yêu thích của mình, bóng bàn, tôi cảm thấy thực sự bối rối và mất tập trung khi nghe những câu như 'em chơi chẳng có cảm xúc gì cả', 'sao không tấn công', 'phòng thủ mãi thì chỉ thế thôi', 'đừng bận tâm thắng thua'...Lúc đó tôi thấy chẳng còn là mình nữa, đánh như cái bóng của chính mình vậy. Có thể hên xui, nhờ phòng thủ dẻo dai mà tôi thắng được 1-2 trận, nhưng về lâu dài thì đúng là tôi đang đi thụt lùi khi cố 'níu' vào điểm mạnh 'mỏng manh' đó của mình mà không luyện tập những kỹ năng mới. Trong công việc thì sao, mặc dù luôn miệng nói rằng, BigShe.vn...