Dự là viết bài này từ hồi Tháng 1.2014, mà lần lữa mãi, giờ tôi mới có dịp quay trở lại tuổi thơ và hoàn thành nốt 'câu chuyện dang dở' này của mình. Mẹ tôi từng nói rằng, nếu tôi đi xem bói mà ông thầy phán rằng: 'cuộc đời con bé này sẽ vào tù 1 lần' thì có lẽ tôi sẽ thở phào nhẹ nhõm vì tôi đã từng vào tù hồi 5 tuổi. Với một đứa trẻ 5 tuổi thì có thể nhớ được những gì? Những ký ức quá sâu đậm về một khoảng thời gian không bình lặng có lẽ vẫn mãi theo tôi tới già. Với ba mẹ tôi, có thể có nhiều cảm xúc trái chiều khi nghĩ về thời kỳ đó, nhưng với tôi, đó là cảm xúc 'phấn khích' về 1 thời tuổi trẻ 'hoành tráng' của mình mà không phải đứa trẻ nào cũng có được. Ở một góc độ nào đó, tôi nghĩ nó cũng tạo nên nét cá tính của mình. Tôi không nhớ công tác chuẩn bị của bố mẹ để đi vượt biên năm 1988 như thế nào, tôi chỉ nhớ có 1 khoảng thời gian ở Trà Cổ, được xem người ta làm 'thịt' con cá đuối cạnh giếng, ngủ trên chiếc chiếu đầy ruồi bâu, ở gia đì...
Thật thú vị khi tình cờ trên đường đời kết thêm 1 người bạn mới, chộp được 1 luồng tư tưởng mới và chợt nhận ra có nhiều thứ mình cần thay đổi. Có khi nào, sau những đợt thay đổi liên tục ấy, ta tìm được đường trở về với chính mình?