Cậu bạn ấy…
Lần đầu tiên tui gặp bạn ấy là trong 1 kỳ thi học sinh giỏi TP Hải Dương hồi lớp 6 (tức là cách đây 26 năm), chỉ lướt thoáng qua một lần duy nhất, đôi mắt to và đen láy ấy đã ngay lập tức thu hút một đứa con gái mới lớn như tui.
Mà tui ấn tượng xong để đó...cho tới khi chúng tui tình cờ gặp lại nhau trong lớp cấp 3 chuyên Toán tin Trường Nguyễn Trãi (khóa 1997-2000). Bạn là trai lớp Toán, tôi gái lớp Tin.
Vẫn thần thái ấy, dáng vẻ thư sinh cùng nước da hơi ngăm, chẳng sao cả khi cậu ấy sở hữu một đôi mắt biết nói với hàng mi cong vút, đến bọn con gái cũng phải phát hờn. Bất chấp cặp kính cận thì Nguyễn Việt Đức vẫn là 1 bạn nam nổi bần bật giữa một rừng 32 các bạn nam lớp 12 Toán Tin (trên tổng số 40 bạn) thời bấy giờ.
Có lẽ bởi cậu ấy vừa đẹp trai, lại con nhà có điều kiện (cái thời mà chúng tui còn ăn mặc lôm nhôm thì bạn ấy đã có hẳn một chiếc dây chuyền vàng tây có biểu tượng logo mercedes nữa kia); cộng thêm các thành tích học tập khá toàn diện, quả ăn nói lại dễ nghe, dịu dàng, nên danh tiếng của bạn ấy trong ngoài lớp, cả khối, khóa trên, khóa dưới chắc được rất nhiều các chị em để mắt tới. Là tui đoán thế, còn thực hư thì cũng chỉ là nghe tin đồn thoai.
Trong những buổi liên hoan, tụ tập của lớp , khi nhiều bạn nam còn đang mải chơi trò này trò khác, Đức luôn là một trong số ít những bạn nam xăn xắm vào phụ giúp các bạn nữ nấu nướng, hay dọn dẹp. Nên chẳng có gì là khó hiểu khi Đức rất được lòng đám các bạn nữ trong lớp. (Có hay Không hả các bạn gái 12 Toán tin?).
Đức ngồi ngay phía sau lưng tui, và giờ học tiếng Anh thì tui được phép quay ngang quay dọc để thực hành các bài hội thoại với bàn dưới. Vì tin tưởng vào khả năng tiếng Anh 9 phẩy 8 của tui khi đó, và vì chúng tui luôn được xếp thi cùng 1 phòng, nên Đức có nhờ tui ném phao cho kỳ thi tốt nghiệp môn Tiếng Anh. Chắc Đức muốn kiểm tra chéo cho chắc ăn thôi chứ bình thường Tiếng Anh cậu ấy cũng thuộc hàng hiếm ở lớp rồi. Tui nhớ giờ thi hôm đó, sau khi đã làm xong phần bài của mình, tui vo viên cho tờ đáp án nhỏ nhất có thể, rồi lợi dụng lúc giám thị coi thi sơ hở nhất, tui ném “cốp” một phát vào chỗ ngồi của Đức. Tui cũng chẳng nhớ là bạn ấy có nghía qua đáp án của tui hay không, tui chỉ đau đớn khi biết rằng, kết quả tốt nghiệp lớp 12 môn Tiếng Anh năm đó, tui được có 7 điểm, còn cậu ấy thì 9 điểm lận. Vẫn còn may vì tui cũng đỗ được tốt nghiệp.
Một kỷ niệm nữa mà tui vẫn nhớ, đó là mỗi khi tui mặc chiếc áo khoác màu xanh nõn chuỗi, phía lưng áo có in hình các chú chó Snoopy dễ thương, thì y như rằng, có một cậu bạn ngồi phía sau hí hoáy nghịch các “bạn” Snoopy đó trên lưng tui. Có khi nào trong lúc tui không để ý, cậu bạn ấy thỉnh thoảng cho các “bạn” Snoopy của tui ăn vài vết mực bi cũng nên. Như để chuộc lỗi, cuối năm học, Đức đã vẽ tặng tôi một bức vẽ Snoopy thật là to bằng bút chì, trên đó có 1 dòng chữ tiếng Anh mà tui phải tìm hết thảy các loại từ điển vẫn không sao dịch được cho đúng nghĩa.
Tốt nghiệp lớp 12, lớp tui mỗi người một ngả, một số thì cầm chắc vé vào thẳng Đại học, trong đó may mắn có tui, (thời đó HSG Quốc Gia được ưu tiên xuất vào thẳng ĐH), những bạn còn lại thì lao vào ôn thi Đại học. Tui có chúc Đức “thi đỗ Đại học, đừng thủ khoa, chỉ á khoa thôi nhé”. Ai dè, sau khi nhận giấy báo điểm, có người gọi điện thoại trách tui, vì lời chúc đó mà người ta chỉ được có 28.5 điểm, không đỗ được Thủ khoa, chỉ được Á Khoa. Lúc nhận được “hung tin” đó, tui nhớ mình đang đứng trong nhà, may mà không ngồi, nếu không chắc bị té ghế quá.
Chuyện tuổi học trò, ngây thơ tươi sáng là thế, chưa có cơ hội hoen ố thì mỗi đứa một nơi và hiếm khi gặp lại…Còn các thành tích của Đức sau đó, thi thoảng tui có được cập nhật. Bạn ấy luôn thành công sớm hơn các bạn cùng trang lứa.
Lập gia đình sớm nhất lớp.
Có con gái đầu lòng sớm nhất lớp.
Có ô tô riêng sớm nhất lớp.
Làm ở đâu cũng đều giữ vị trí hoành tráng.
Nếu có thể tin rằng, có những người sinh ra là để làm lãnh đạo, thì tui tin rằng Nguyễn Việt Đức là một trong số những người như thế.
Lần đầu tiên tui gặp bạn ấy là trong 1 kỳ thi học sinh giỏi TP Hải Dương hồi lớp 6 (tức là cách đây 26 năm), chỉ lướt thoáng qua một lần duy nhất, đôi mắt to và đen láy ấy đã ngay lập tức thu hút một đứa con gái mới lớn như tui.
Mà tui ấn tượng xong để đó...cho tới khi chúng tui tình cờ gặp lại nhau trong lớp cấp 3 chuyên Toán tin Trường Nguyễn Trãi (khóa 1997-2000). Bạn là trai lớp Toán, tôi gái lớp Tin.
Vẫn thần thái ấy, dáng vẻ thư sinh cùng nước da hơi ngăm, chẳng sao cả khi cậu ấy sở hữu một đôi mắt biết nói với hàng mi cong vút, đến bọn con gái cũng phải phát hờn. Bất chấp cặp kính cận thì Nguyễn Việt Đức vẫn là 1 bạn nam nổi bần bật giữa một rừng 32 các bạn nam lớp 12 Toán Tin (trên tổng số 40 bạn) thời bấy giờ.
Có lẽ bởi cậu ấy vừa đẹp trai, lại con nhà có điều kiện (cái thời mà chúng tui còn ăn mặc lôm nhôm thì bạn ấy đã có hẳn một chiếc dây chuyền vàng tây có biểu tượng logo mercedes nữa kia); cộng thêm các thành tích học tập khá toàn diện, quả ăn nói lại dễ nghe, dịu dàng, nên danh tiếng của bạn ấy trong ngoài lớp, cả khối, khóa trên, khóa dưới chắc được rất nhiều các chị em để mắt tới. Là tui đoán thế, còn thực hư thì cũng chỉ là nghe tin đồn thoai.
Trong những buổi liên hoan, tụ tập của lớp , khi nhiều bạn nam còn đang mải chơi trò này trò khác, Đức luôn là một trong số ít những bạn nam xăn xắm vào phụ giúp các bạn nữ nấu nướng, hay dọn dẹp. Nên chẳng có gì là khó hiểu khi Đức rất được lòng đám các bạn nữ trong lớp. (Có hay Không hả các bạn gái 12 Toán tin?).
Đức ngồi ngay phía sau lưng tui, và giờ học tiếng Anh thì tui được phép quay ngang quay dọc để thực hành các bài hội thoại với bàn dưới. Vì tin tưởng vào khả năng tiếng Anh 9 phẩy 8 của tui khi đó, và vì chúng tui luôn được xếp thi cùng 1 phòng, nên Đức có nhờ tui ném phao cho kỳ thi tốt nghiệp môn Tiếng Anh. Chắc Đức muốn kiểm tra chéo cho chắc ăn thôi chứ bình thường Tiếng Anh cậu ấy cũng thuộc hàng hiếm ở lớp rồi. Tui nhớ giờ thi hôm đó, sau khi đã làm xong phần bài của mình, tui vo viên cho tờ đáp án nhỏ nhất có thể, rồi lợi dụng lúc giám thị coi thi sơ hở nhất, tui ném “cốp” một phát vào chỗ ngồi của Đức. Tui cũng chẳng nhớ là bạn ấy có nghía qua đáp án của tui hay không, tui chỉ đau đớn khi biết rằng, kết quả tốt nghiệp lớp 12 môn Tiếng Anh năm đó, tui được có 7 điểm, còn cậu ấy thì 9 điểm lận. Vẫn còn may vì tui cũng đỗ được tốt nghiệp.
Một kỷ niệm nữa mà tui vẫn nhớ, đó là mỗi khi tui mặc chiếc áo khoác màu xanh nõn chuỗi, phía lưng áo có in hình các chú chó Snoopy dễ thương, thì y như rằng, có một cậu bạn ngồi phía sau hí hoáy nghịch các “bạn” Snoopy đó trên lưng tui. Có khi nào trong lúc tui không để ý, cậu bạn ấy thỉnh thoảng cho các “bạn” Snoopy của tui ăn vài vết mực bi cũng nên. Như để chuộc lỗi, cuối năm học, Đức đã vẽ tặng tôi một bức vẽ Snoopy thật là to bằng bút chì, trên đó có 1 dòng chữ tiếng Anh mà tui phải tìm hết thảy các loại từ điển vẫn không sao dịch được cho đúng nghĩa.
Tốt nghiệp lớp 12, lớp tui mỗi người một ngả, một số thì cầm chắc vé vào thẳng Đại học, trong đó may mắn có tui, (thời đó HSG Quốc Gia được ưu tiên xuất vào thẳng ĐH), những bạn còn lại thì lao vào ôn thi Đại học. Tui có chúc Đức “thi đỗ Đại học, đừng thủ khoa, chỉ á khoa thôi nhé”. Ai dè, sau khi nhận giấy báo điểm, có người gọi điện thoại trách tui, vì lời chúc đó mà người ta chỉ được có 28.5 điểm, không đỗ được Thủ khoa, chỉ được Á Khoa. Lúc nhận được “hung tin” đó, tui nhớ mình đang đứng trong nhà, may mà không ngồi, nếu không chắc bị té ghế quá.
Chuyện tuổi học trò, ngây thơ tươi sáng là thế, chưa có cơ hội hoen ố thì mỗi đứa một nơi và hiếm khi gặp lại…Còn các thành tích của Đức sau đó, thi thoảng tui có được cập nhật. Bạn ấy luôn thành công sớm hơn các bạn cùng trang lứa.
Lập gia đình sớm nhất lớp.
Có con gái đầu lòng sớm nhất lớp.
Có ô tô riêng sớm nhất lớp.
Làm ở đâu cũng đều giữ vị trí hoành tráng.
Nếu có thể tin rằng, có những người sinh ra là để làm lãnh đạo, thì tui tin rằng Nguyễn Việt Đức là một trong số những người như thế.
Ông Nguyễn Việt Đức, Tổng giám đốc Innovation Capital Management - ICM. Ảnh: ICM
Lễ ký kết đầu tư của Statup (Sejong Vietnam) với nhà đầu tư dưới sự chứng kiến của ICM, SVF và các đối tác chiến lược. Ảnh: ICM
Nhân dịp Công ty CP quản lý đầu tư khởi nghiệp sáng tạo Việt Nam (ICM) của bạn ấy vừa được cấp phép hoạt động đầu tư khởi nghiệp tại Việt Nam. Tui thật sự cảm thấy vui lây, bèn gõ vội những kỷ niệm vừa kịp ùa về của một thời cắp sách đến trường…thật nhanh tặng bạn ấy.
ICM của bạn tui, đơn vị đầu tiên của Việt Nam chính thức được cấp phép đầu tư khởi nghiệp đổi mới sáng tạo. Cụ thể là ICM làm về cái gì thì tui chịu, có gì thì Vnexpress đã nói kỹ hơn rùi, nên không thể là chuyện đùa được.
Giang Đoàn
05/09/2018
https://startup.vnexpress.net/tin-tuc/xu-huong/icm-duoc-cap-phep-hoat-dong-dau-tu-khoi-nghiep-tai-viet-nam-3802718.html
Nhận xét