Là một fan của Nguyễn Ngọc Tư từ 2013 chỉ bởi vì lúc đó mình theo học Blogger Nguyễn Ngọc Long, bạn ấy nói học được nhiều từ cách viết của NNT. Sau này đọc sách của Thầy Văn Trường cũng thấy Thầy đề cập việc đọc Nguyễn Ngọc Tư để rèn kỹ năng viết sách. Mình đã săn tìm gần như được trọn bộ những tuyển tập từ tạp văn, tản văn, tiểu thuyết, truyện ngắn của NNT, chỉ sót vài cuốn không còn tái bản. Để thấy rằng, dù người ta có review phim Tro Tàn Rực Rỡ như thế nào, mình sẽ vẫn đi. Lạ kỳ hôm xem phim, cả rạp chỉ có thảy 5 mống, riêng nhóm mình 3 người, còn lại 2 anh thanh niên, mỗi người 1 góc. Bảo sao phim chỉ chiếu trong vỏn vẹn vài ngày. Kết thúc bộ phim, người em (con trai) thốt lên 1 câu khe khẽ nhưng mình vẫn nghe thấy: "nhạt", về thẳng nhà không thêm bất kỳ 1 lời bình luận nào. Mình và người em còn lại (con gái) tiếp tục rủ nhau ăn tối và "buôn chuyện" dở dang. Về độ nặng nề thì vốn đã quen với văn phong của NNT rồi nên mình cũng không có gì ngạc nhiên, nằm trong...
Thật thú vị khi tình cờ trên đường đời kết thêm 1 người bạn mới, chộp được 1 luồng tư tưởng mới và chợt nhận ra có nhiều thứ mình cần thay đổi. Có khi nào, sau những đợt thay đổi liên tục ấy, ta tìm được đường trở về với chính mình?